Mầu Hoa Khế

Bài Thơ Cho Tháng Tư




Em mang thời gian đan lên tay
Từng ngón buồn nghiêng nỗi héo gầy
Anh ơi ! bây giờ là tháng mấy
Mà gió vẫn hờn trên tóc mây
Chiều nay em bước đi trong nắng
Chiếc bóng đơn côi không có anh
Em thèm được tựa lên vai rộng
Để níu thời gian qua rất nhanh
Anh ạ , góc vườn đã nở hoa
Từng xác hoa rơi ngập lối đầy
Em ngồi ôm nhặt từng kỷ niệm
Thoáng tiếng anh cười vang đâu đây
Tháng tư còn đó một nỗi đau
Em vẫn sầu theo tháng năm dài
Thương anh súng gảy gươm lìa vỏ
Thân tội tù mịt mù tương lai
Em vẫn yêu sao người lính trẻ
Trách nhiệm danh dự đặt trên cao
Lý tưởng cùng chung một chiến tuyến
Như cùng chung nhau giọt máu đào
Mấy mươi năm người lính đã già
Mắt mờ ... tóc bạc bụi thời gian
Quê người giọt lệ chưa hao cạn
Mỗi tháng tư về sầu riêng mang
Cũng vào tháng tư ta quen nhau
Ngở ngàng cùng chung một mái trường
Chung đường ta bước về chung lối
Mà duyên phải đợi đến tha hương
Anh ở bên trời nắng như nung
Bên đây em lạnh rét run người
Hai phương cách trở ơi nghìn dặm
Chim mõi cánh bay rụng chân trời
Ngô Ái Loan (Mầu Hoa Khế)

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 22 tháng 4 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Bài Thơ Cho Tháng Tư"